Sáng thứ Bảy, Chung Lăng dậy rất sớm, nhà cô ở ngoại thành, mấy nămrồi không về nước, cộng với việc Thượng Hải đã thay đổi rất nhiều, phảilòng vòng hồi lâu cô mới tìm được chuyến xe chạy thẳng về nhà.
Chung Lăng mua vé, lên xe, kiếm một chỗ gần cửa sổ và ngồi xuống.Chuyến xe này không thể được như xe bus, đến giờ là chạy, lái xe phảiđợi khách lên được hai phần ba mới khởi hành.
Đợi khoảng hơn mười phút, sau khi bị hành khách thúc giục, phàn nàn,cuối cùng lái xe miễn cưỡng nổ máy. Chung Lăng ngồi xe khách đường dàicó tật say xe, vậy là cô liền, nhắm mắt cố gắng thiếp đi một giấc.
Xe chạy rất chậm, giữa đường còn liên tục mời chào khách, mất thêmkhông ít thời gian. Chung Lăng nhìn đồng hồ, chín giờ sáng, về đến nhàchắc đúng giờ cơm trưa, chắc chắn lại bị mẹ kế mỉa mai, cạnh khóe mấycâu.
Xe chạy thêm nửa tiếng nữa, trong lúc Chung Lăng đang ngủ lơ mơ thìlái xe đột nhiên phanh gấp, do không đề phòng, đầu cô liền va mạnh vàoghế trước, cô vừa xoa xoa trán, vừa thò cổ ngó ra ngoài cửa xe.
“Mắt mù à!” Lái xe chửi lớn.
Người vừa qua đường kia làm mặt hề với lái xe rồi khệnh khạng bỏ đi.
Lái xe văng nọ văng kia một hồi, Chung Lăng lắc đầu, lại một lần nữa phải than thầm vì văn hóa của người Trung Quốc.
Qua trạm thu phí, lại có người lên xe, lúc này trong xe đã hết ghếtrống, và người lên xe lại là cụ già tóc bạc phơ, lưng còng, Chung Lăngđang định đứng lên nhường chỗ thì ghế trước đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-chung-tinh/111651/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.