Tôi chưa từng yêu đương với ai nên không biết lúc hẹn hò thì phải làm như thế nào.
Vẫn cứ như mọi ngày, Đăng lại đến nhà tôi cùng tôi đi học. Do cảm giác xấu hổ hôm qua còn đọng lại nên tôi vẫn còn hơi ngại ngùng.
"Sao lại đứng đơ ra thế?" Đăng sát lại gần tôi hỏi.
Tôi cảm giác mặt mình hơi nóng, chỉ biết lắc đầu rồi vội vàng lên xe.
"Sao cậu ngồi xa thế, ngồi gần chút đi." Đăng quay đầu nhìn tôi.
Tôi đành phải nhích mông lại gần một chút. Đăng gật đầu hài lòng rồi đột nhiên cười một cách nguy hiểm. Tôi còn chưa kịp hiểu gì thì đột nhiên cậu ấy đạp mạnh bàn đạp một cái khiến cơ thể tôi theo quán tính ngã về phía sau, theo phản xạ tôi liền ôm lấy người Đăng.
"Đừng buông ra đó nhá." Cậu ấy vừa cười vừa nói với tôi.
Tôi ngạc nhiên với vẻ ranh mãnh này, sau đó lại không nhịn được mà bật cười.
Có lẽ mối quan hệ thay đổi nên tôi cảm giác bầu không khí giữa tôi và cậu ấy đã trở nên khang khác. Những hành động bình thường của cậu ấy nay lại trở nên khác biệt hẳn. Tôi không biết phải diễn tả thế nào, chỉ là cảm giác rất dễ chịu mà thôi.
"Ê tí có kèo đá bóng với lớp bên cạnh đó, mày đá không?" Tú chồm người sang nói với Đăng.
Đăng nhìn tôi một cái sau đó liền hỏi tôi, "Cậu xem không?"
Tôi có hơi ngạc nhiên, nghĩ đến việc lại được xem dáng vẻ đá bóng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-chom-no/2867926/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.