"Này Huy, cuối tuần đi chơi không?" Ngọc chống hai tay lên bàn tôi, ánh mắt lấp lánh.
Tôi vừa mới đến lớp đã bị cô nàng chạy tới rủ rê, còn chưa kịp phản ứng thì Đăng bên cạnh đã xen vào, "Bà không rủ tôi à?"
"Không rủ thì ông cũng đi mà, hội cũ." Ngọc hất tóc không thèm quan tâm, chỉ chăm chăm xem phản ứng của tôi, "Đi nhé, cậu mới đến đây mà, phải đi nhiều để quen chứ."
Tôi chỉ mất nửa giây do dự rồi gật đầu đồng ý, dù sao thì Đăng cũng đi.
"Vậy chốt nhé, dẫn cậu ấy đến đó." Câu cuối cùng là nói với Đăng.
Cuối tuần thấm thoắt đã đến, tôi thay một bộ quần áo đơn giản, nhìn bản thân trong gương một lúc, thấy không có vấn đề gì mới cầm điện thoại lên. Không ngờ tôi lại dậy sớm như vậy, từ giờ đến lúc hẹn còn cách khoảng một tiếng rưỡi.
Ngồi một lúc trong phòng cũng không có gì để làm, tôi bèn sang bên nhà Đăng. Ba của cậu ấy không có ở nhà, chỉ có mẹ cậu ấy đang ngồi xem ti vi.
Trông thấy tôi sang, mẹ cậu ấy cười tươi, "Huy đấy à, tìm Đăng hả?"
"Chào cô ạ, Đăng đâu rồi cô?" Tôi lễ phép nói chuyện.
"Nó đang ở trên phòng đấy, cứ đẩy cửa mà vào. À con còn chưa tới phòng nó lần nào nhỉ, lên cầu thang rồi tìm phòng bên phải ấy." Mẹ Đăng là một người phụ nữ phúc hậu, lúc nào cũng rất nhiệt tình, có lẽ tính cách của cậu ấy ảnh hưởng từ mẹ.
Tôi đi theo chỉ dẫn tới trước một căn phòng, nhìn thấy cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-chom-no/278176/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.