Trên cơ thể người đàn ông này, cô đã từng dốc trọn tìnhcảm ngây thơ thuần khiết của một thời thiếu nữ, mà lại là thứ tình cảmduy nhất.
Hai mươi năm trước, khi Châu Tiểu Mạn còn là đứa trẻ sơ sinh, thì đã trở thành hạt ngọc sáng giá trong tay Châu Gia.
Châu gia kẻ trên người dưới đều yêu mến cô, chăm sóc bao bọc cô từngly từng tí. Dẫu cho cô chỉ là đứa con nuôi nhưng lại là con gái duy nhất trong dòng họ. Châu Tiểu Mạn tựa như một nàng công chúa bất luận là aiđều bao bọc cô cực kỳ cẩn thận. Trước đây Châu Tử Hoành vẫn thường hoàinghi, nếu như trên thế gian này có người con gái chẳng biết ưu sầu làgì, thì người đó chỉ có thể là Tiểu Mạn
Ngay cả anh cũng thích cô.
Anh vốn ngỡ rằng bản thân chán ghét "cái đuôi", thế mà cứ mỗi lầnChâu Tiểu Mạn đuổi theo sau gọi tiếng "anh hai" đầy ngọt ngào thì anhphát hiện ra mình chẳng cách gì làm mặt lạnh khước từ được.
Anh thích ngắm nhìn nụ cười của cô, đó là một biểu cảm ấm áp đến kỳlạ, hòa nhã vui vẻ cùng dáng vẻ nhanh nhẹn, khiến anh liên tưởng đến đóa hoa vàng rực rỡ, từng khóm từng khóm nở rộ ngay trước mắt rực rỡ tựaánh mặt trời.
Anh chiều chuộng cô như anh trai với em gái. Anh đápứng tất cả yêu cầu của cô dù đôi lúc đó là những yêu cầu hết sức vô lýcủa một em gái bé nhỏ, anh cũng chẳng màng để tâm đến. Tất thảy mọingười đều biết Châu Tử Hoành vô cùng yêu thương chiều chuộng đứa em gáinày. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-gio-thoang-qua-toi-yeu-em/133249/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.