Anh ta quay qua nhìn anh.
" Anh gọi tôi sao "
Người phụ nữ đi cạnh anh ta củng quay qua nhìn anh.
" Anh có phải người trong hình này không "
Anh mở điện thoại đưa lên trước mặt anh ta.
" Anh....sao lại "
Người phụ nữ đi cạnh anh ta cũng có vẻ tức giận.
" Đúng là tôi "
Anh ta nhìn anh.
" Ý anh là sao "
Anh không hiểu nổi anh ta nói vậy là sao.
Họ đi đến phòng bệnh của người phụ nữ đó.
" Khoảng mấy tháng trước thì có một người phụ nữ nhờ tôi......( ai không biết việc gì thì đọc lại chương 9 nha).... mà lúc đó tôi củng cần tiền chữa trị cho vợ tôi nên đã đồng ý "
Mắt anh ta ngấn lệ.
" Anh cầm tiền này chữa trị cho vợ mình đi "
Anh đưa cho anh ta một cái thẻ.
" Cảm ơn anh....tôi cảm ơn anh nhiều lắm "
Anh ta quỳ xuống nắm tay anh.
Anh đi ra khỏi phòng cầm theo cái điện thoại mà nảy giờ anh đã quay lại cảnh thú tội của anh ta.
Tiểu Thiên có cùng nhóm máu với Trịnh Kiên vì vậy Trịnh Kiên đã hiến máu cho Tiểu Thiên.
Hai tuần sau thì Tiểu Thiên đã khỏe và được bác sĩ cho về nhà, trong hai tuần đó ả vẫn ung dung đi pại trong biệt thự của anh.
Anh làm vậy vì anh muốn giải quyết tất cả 1 lần.
" Ba à, con về rồi "
Ả ta dắt Tiểu Thiên vào nhà, Tiểu Thiên thấy anh đang ngồi trên sofa đọc báo thì dang tay chạy lại định ôm anh.
" Đứng yên đó đi "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-em-de-do-giuong/79909/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.