Cái gì, Tống phu nhân, cô có nghe lầm không muốn làm phu nhân dễ như vậy thì tại sao đến giờ anh vẫn chưa kết hôn, hay là anh đùa với cô, hay là đang lừa gạt cô nhưng cô có gì để anh lừa gạt chứ, thất tỉnh đi Y Y mày đang mơ đó.
" Tôi...tôi mới có 17 tuổi thôi đó "
Nghe câu trả lời ngốc nghếch của cô anh bật cười.
" Tôi có nói sẽ kết hôn với em sao "
Anh nghiêng đầu qua một bên nhìn cô.
Sao, anh bảo cô làm phu nhân mà nói là không muốn kết hôn, vậy là sao.
" Em đang nghĩ, chúng ta không kết hôn thì làm sao em làm Tống phu nhân được đúng không "
Anh như đọc được suy nghĩ của cô vậy, cô nghe được câu nói của anh thì giật mình.
" Sao anh biết "
Cô ngây thơ nhìn anh.
" Em ngốc quá "
Anh xoa đầu cô, tim anh bỗng đập nhanh hơn bình thường, nó bị gì vậy, chẳng lẽ anh đã yêu cô gái này rồi sao, không được, không thể nào, nhưng tại sao không thể cô đáng yêu như vậy mà.
" Nếu lỡ giúp rồi thì anh giúp tôi một chuyện nữa được không "
Vì đang nhờ vã anh nên cô không dám nói lớn chỉ dám nói lí nhí trong miệng.
" Em nói đi, sau này không cần ngại như vậy đâu "
Anh nhét hai tay vào túi quần có vẻ rất thảnh thơi nhìn cô.
" Chuyện là tôi lớn lên trong cô nhi viện lúc trước thì hay có các mạnh thường quân đến hỗ trợ tiền để giúp chúng tôi nuôi các em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-em-de-do-giuong/79902/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.