Hôm nay, Khiết Tâm cùng với Khả Phong tạm gác mọi công việc ở công ty lẫn xã đoàn để đưa Tư Tư đi nhận lớp.
Năm nay thằng bé đã sáu tuổi, càng lúc Tư Tư càng bộc lộ rõ tính khí hệt như ba của nó. Một đứa trẻ chỉ lên sáu, lại mang trên người cái dáng vẻ bất cần chẳng nên có. Hồn nhiên, hoạt bát ở Tư Tư hầu như là điều hiếm hoi, thằng bé trầm tính, nhưng lại cực kì hiểu chuyện. Cái đầu nhỏ đó của nó, không thể nói là một thẳng nhóc mới lên sáu được. Có những khi nó phát ngôn những câu không thể tưởng tượng nổi.
Chẳng hạn như bây giờ...
- Mẹ, Mẫn Mẫn không thích chơi với Tư Tư.
- Mẫn Mẫn?!
Khiết Tâm hơi tròn mắt, khi đây là lần đầu tiên cô nghe thằng con quý tử tỏ vẻ mặt hụt hẫng khi nói về người khác. Nghe cái tên này, cô đoán ra là một cô bạn nhỏ nào đây.
- Là bạn học mới của con sao?
Tư Tư không đáp, chỉ cong môi gật gật. Ngồi trên hàng ghế đá nơi bờ hồ trong khuôn viên trường quốc tế Bắc Kinh WAB. Khiết Tâm xoa xoa bả vai nhỏ xíu của con trai, lại nghiêng đầu cười hỏi:
- Tại sao Mẫn Mẫn không chơi với con? Có phải con làm bạn ấy sợ không?
- Bạn ấy sợ...nhưng không phải sợ Tư Tư!
- Không sợ con...vậy thì tại sao?
Tư Tư đưa mắt nhìn quanh, như muốn quan sát xem có sự xuất hiện của "người đáng sợ" đó hay không, rồi thằng bé mới kề vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-duoc-tieu-dao-the/3271923/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.