- Mau lên, giờ lành sắp đến rồi. Bên nhà trai chuẩn bị qua...
Ông Tử Phan cùng Mã Triệu Hinh luống cuống cả lên, rồi sau đó là mẹ của Triệu Bân, bà Lý Nhu tay cầm hai mảnh hỷ luạ đỏ rực có kết tua chỉ vàng viền quanh đem đến, lại vừa nói:
- Đây đây, hai ông mau che lên cho tân nương đi.
Cầm mảnh hỷ lụa trong tay, ông Tử Phan chậm rãi đặt lên đầu của cô con gái bé bỏng ngày nào. Nhìn con trong bộ hỷ phục thêu hoa kết phụng, tóc vấn trâm cài mà ông không kiềm được xúc động.
Khiết Tâm trước khi mảnh lụa đỏ kia đuoc phủ xuống, cô vẫn ngẩng mặt lên để nhìn lấy người cha sau bao nhiêu năm xa cách biệt tích. Phút chốc, hai mắt cũng đỏ hoe.
- Cha
Ngay lập lức, ông Tử Phan lật đật trấn an cô con gái nhỏ với nụ cười mãn nguyện.
- Đừng...đừng khóc! Hôm nay là ngày đại sự, đừng nên khóc.
Nói vậy thôi, mà đến cả ông cũng phải đưa bàn tay nhăn nheo của mình lên để lau vội dòng nước mắt sắp rơi khỏi. Khiét Tâm mĩm cười gật đầu cười với ông, sau đó trước mắt cô chỉ còn là một sắc đỏ rực rỡ của hỷ lụa.
Bên trên lầu, Triệu Bân đang ôm cứng bà Lý Nhu không chịu buông.
- Mẹ, con gái chuẩn bị lấy chồng rồi...
- Được rồi, không được khóc đâu đấy. Ngày đại hỷ, tránh những điều không vui...
Bà Lý Nhu vừa ôm lấy cô con gái nhỏ vừa vỗ về, thực chất trong lòng bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-duoc-tieu-dao-the/3271918/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.