Trương Khả cùng bốn tên đồng bọn trốn chui trốn nhũi trong một hang đá rỗng khá nhỏ, năm con người chen chúc nhau co người ngồi gọn trong đó. Thực sự mà nói, thế lực của Trương Khả sau khi bị tống vào tù phần nào đã vơi đi rất nhiều.
Thêm việc Khả Phong đã ra lệnh cấm không ai được liên can, tiếp tay cho mình, càng đẩy Trương Khả xuống tận cùng của khốn khổ.
Lần vượt ngục này, lão một lòng muốn trả đũa lên đầu tên Lão đại kia, khi một tay anh đã đẩy lão vướng vào vòng lao lý. Hại cả đứa con gái duy nhất của lão bị trở nên điên loạn, sống chật vật như một kẻ ăn xin ngoài đầu đường xó chợ.
Trương Khả dự tính sau khi bỏ trốn khỏi Bắc Kinh, sẽ âm thầm cho người tìm đem Mạn Uyển đi khỏi. Nhưng không ngờ, tai mắt của Khả Phong dường như bủa vây ở khắp nơi, truy lùng lão đến từng tận cùng ngõ hẻm.
Đúng là ở con người nguy hiểm này, động vào vẫn là một điều không nên.
Bây giờ, giữa một thế lực lớn mang tính áp đảo khủng khiếp, ngoài việc chạy trốn thì Trương Khả chẳng thể làm đuoc gì.
Khả Phong vẫn thong thả, bình thản vô cùng. Một toáng người tây trang đen kịt phân rải khắp nơi không ngừng tìm kiếm.
Giữa một rừng thợ săn, lại chỉ có vài ba con mồi, hỏi làm sao đủ để no bụng đây?
Trương Khả trong chốc lát như căng não, đến thở cũng không dám thở mạnh khi hàng loạt tiếng bước chân dẫm lên mớ lá khô bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-duoc-tieu-dao-the/3271904/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.