Sau khi ăn cơm tối, trò chuyện hồi lâu nhìn lên đồng hồ cũng hơn mười giờ đêm.
Thuỵ Hi đứng dậy, đi đến phía bên kia bức tường mở chốt rồi đẩy chiếc xe lăn đến cạnh Khiết Tâm.
- Trễ rồi! Nghỉ ngơi đi, cả ngày hôm nay mọi người cũng mệt rồi còn gì!
Khiết Tâm nhìn sang Lôi Mẫn, đưa tay vuốt nhẹ đầu của Tư Tư.
- Lôi Mẫn! Phiền anh dẫn Bánh bao nhỏ vô phòng giúp tôi.
Lôi Mẫn vẫn còn ghim cô vụ việc hôm nay, với cả lúc nào người đàn ông trong mộng của cậu ta cũng chỉ để tâm đến cô ấy.
Cậu ta đứng dậy, lườm Khiết Tâm ngoe ngoắt thật sắc rồi bồng lấy Tư Tư, cõng trên lưng, vừa đi vừa lượn qua lượn lại.
- Hây da! Để chú đem bánh bao đi hấp coi......
Khiết Tâm nhoẻn cười, mặc dù nhìn vẻ ngoài Lôi Mẫn hậm hực thế thôi, thật ra cậu ta là người tốt tính vô cùng. Làm vẻ mặt giận dỗi, nhưng có chuyện lại lo đến sốt sắng cả lên.
Thuỵ Hi lúc này nhìn cô, một tay đỡ lên lưng, một tay đỡ lấy cánh tay cô. Giọng điệu trầm ấm, từ tốn.
- Từ từ thôi!
- Được rồi! Để tự em.....
Khiết Tâm gạt tay Thuỵ Hi ra, cố gượng đứng dậy liền ngã ngay ngồi xuống ghế trở lại.
Nét mặt cô thoáng buồn, hiện rõ sự thất vọng với chính bản thân.
Thuỵ Hi nhíu mày, hai bàn tay ngự lại trên lưng và cánh tay của Khiết Tâm.
- Đừng bướng nữa!
Khiết Tâm im lặng không trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-duoc-tieu-dao-the/3271884/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.