Khiết Tâm buổi sáng ngồi thẫn thờ nhìn ra hoa viên trước mặt mình, ngay trong hoa viên này là lần đầu tiên cô gặp Khả Phong. Lần đó anh cũng dịu dàng, ấm áp và ôn nhu, hệt như bây giờ anh đối với cô không gì thay đổi.
Chợt hai mắt cô khẽ chau lại khi nhớ đến đêm qua, khi Khả Phong trở về cô đã ngửi được mùi nước hoa nữ rất nồng đượm trên người anh. Cô không thể hiểu, tại sao cô lại mang cái suy nghĩ không đâu này trong đầu suốt từ đêm qua đến giờ, không tài nào rũ bỏ được.
Còn với Khả Phong, đêm qua sau khi ra khỏi dinh thự ở phố Tử Hạ, anh đã nhanh chóng đưa tay lau đi vệt son đỏ chót bị Mạn Uyển để lại trên cổ.
Cô ta muốn để lại dấu vết, để khiến Khiết Tâm nghi ngờ rồi ghen tuông, muốn chia cắt tình cảm của hai người sao chứ? Anh đã sớm phát hiện khi Mạn Uyển cúi người ôm lấy anh lúc đó rồi. Nhưng lại vờ như không biết mà để nguyên, nhằm cho cô ta đắc ý.
Nhưng có trời mới ngờ, anh lại sơ suất không hề nghĩ đến việc mùi nước hoa lưu lại trên người mình. Mạn Uyển xuất thân không tầm thường, gia thế laii khủng. Dĩ nhiên đồ mà cô ta dùng toàn là hàng hiệu đắt xắt ra miếng.
Mùi nước hoa của cô ta bám dai như đĩa trên áo Khả Phong, lại rất dễ nhận biết dù không đến gần. Chuyến này, xem ra Mạn Uyển cô cũng khá thành công trong công cuộc ăn không được thì phá cho hôi rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-duoc-tieu-dao-the/3271861/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.