Khiết Tâm chầm chậm đi vào cổng trường, sáng nay thức dậy cả thân người cô vẫn còn thấy ê ẩm, nhất là hai chân lại mỏi nhừ, cổ và ngực đầy rẫy dấu hôn đỏ chót Khả Phong để lại, không muốn để người khác thấy cô bèn quấn khăn cổ mà đi học. Cũng may thời tiết lúc này khá lạnh, chứ không người khác nhìn cô quấn khăn cổ thế này laii nghĩ là cô điên.
Cô đặt mông ngồi xuống ghế, mắt nhìn lấy hai vết hằn đỏ trên cổ tay chợt nhớ đến đêm qua lúc mang cô vào phòng tắm Khả Phong đã trông thấy nó.
Anh không khỏi sững sốt mà dò hỏi, cô biết không thể giấu được đành phải kể hết tất cả. Vẻ mặt Khả Phong đanh lại, mày tướng cau có. Anh suy nghĩ gì đó rồi khẽ vuốt lấy tóc cô mà nhẹ nhàng bảo "Đừng nghĩ nhiều, không có gì đâu".
Nhưng cô nhìn nét mặt kia của anh đủ đoán được suy nghĩ của anh không đơn giản như vậy. Một người đường đường là một Lão Đại, lăn lộn giang hồ biết bao lâu, lại vô cùng tinh ý, nhạy bén thì làm sao anh không khỏi sinh thêm nhiều suy nghĩ khác.
Cô thở dài một cái, lòng lại thấy ân hận vì cái tội nhiều chuyện không đâu.
Đang ngồi thẫn thờ thì Triệu Bân ngoài cửa bước vào, cô ấy đặt balo xuống một cái "Bịch" khiến Khiết Tâm giật cả mình.
-Tới rồi hả...
Câu nói của Khiết Tâm khựng lại khi trông thấy bộ dạng của Triệu Bân bây giờ. Hai mắt sưng húp, thâm quầng, khí sắc tệ vô cùng.
-Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-duoc-tieu-dao-the/3271854/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.