Khiết Tâm mở nhẹ hàng mi, nơi cái bụng tội nghiệp vẫn còn thấy hơi đau âm ĩ.
Cô liền muốn ngồi dậy thì Cung Phi mở cửa bước vào.
-Chị tỉnh rồi hả?
Hắn lên tiếng, vừa trông thấy Khiết Tâm muốn ngồi dậy hắn nhanh chân đi đến bên giường, khẽ đưa tay kéo cô dậy, rồi dùng một cái gối đặt phía sau đầu cô cho cô ngồi dựa vào đầu giường.
-Cảm ơn anh!
Khiết Tâm khẽ gật đầu, cổ họng lúc này thấy khô khốc, cả môi cũng vậy.
Cô nhìn quanh muốn kiếm ly nước để uống thì Cung Phi lại cất giọng trầm ấm
-Nước đây.
Vừa nói hắn vừa cầm trên tay một ly nước đưa ra trước mặt cô, Khiết Tâm cười nhẹ rồi nhận lấy ực một hơi đã cạn ly.
-Vừa rồi cảm ơn anh.
Khiết Tâm nhìn lấy Cung Phi rồi cười tươi, nụ cười đó của cô càng khiến cõi lòng hắn nhảy loạn không yên.
Tim hắn đập mạnh, hắn cố hít một hơi thật sâu như cố bình tĩnh lại.
-Lão Đại đã giao tôi chăm sóc chị, việc cần làm thôi.
Khiết Tâm chợt nghe nhắc Lão đại, liền không giấu được vẻ mặt quan tâm, thương nhớ. Đôi mắt đen láy của cô như sáng lên khi nói đến anh ta.
-À..không biết chú ấy đến nơi chưa nhỉ?
Khiết Tâm lẩm bẩm nhưng đủ để Cung Phi nghe thấy, hắn nhíu nhẹ đôi lông mày, rồi lại giãn ra ngay lập tức, vẻ mặt cố cười gượng.
-Bay cũng lâu rồi, chắc cũng sắp đến. Chị yên tâm đi, vừa đến nơi là tôi dám chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-duoc-tieu-dao-the/3271846/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.