Khiết Tâm ngày hôm nay chỉ mong sao cho mau đến giờ tan học, để lại được trông thấy một người chờ mình trước cổng trường.
Cô và Triệu Bân đang sải bước chậm rãi, nhìn thấy Cung Phi đứng bên ngoài cổng, cô bạn Triệu Bân tay chân lại không yên, cứ luống cuống hết lên khiến Khiết Tâm không nhịn được cười.
-Khiết Tâm, tớ....tớ làm gì đây? Hử? Làm gì bây giờ....
Triệu Bân cứ ra sức nắm chặt bàn tay của Khiết Tâm mà run run.
-Đi thôi...đi ra đó....đi nhanh lên..
Khiết Tâm nắm lấy Triệu Bân mà lôi đi thẳng về phía trước khiến Triệu Bân dở khóc dở cười.
-Đại tỷ!
Cung Phi cúi mặt, lòng dạ lại khó chịu khôn xiết khi phải thốt ra hai từ đó.
Khiết Tâm khẽ gật đầu, rồi cô đưa mắt nhìn lấy không gian trước mặt, như đang tìm đang muốn thấy ai đó.
Vẻ mặt cô đột nhiên thoáng buồn, như đang bị hụt hẫng.
Bỗng dưng từ phía sau, một bàn tay đặt nhẹ lên eo nhỏ của cô cùng giọng nói quen thuộc, khiến cõi lòng non nớt lại dậy sóng không yên
-Em đang tìm tôi sao?
Vừa nói tay còn lại vừa đưa lên véo nhẹ chóp mũi thanh tú của Khiết Tâm, hai má phấn lại đỏ lên nhanh chóng.
-Chú...tôi nghĩ...tôi tưởng chú bay rồi....tôi....
Khiết Tâm ấp úng, không hiểu vì sao khoé mắt lại thấy cay cay.
Khả Phong nhẹ nhàng luồn tay vào tóc cô, ánh mắt âu yếm, giọng điệu ôn nhu nói với cô.
-Em đừng đáng yêu như vậy ở đây chứ, tôi không chịu nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-duoc-tieu-dao-the/3271844/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.