Khiết Tâm bị đánh thức bởi một làn nước lạnh ngắt tạt thẳng vào thân người. Cô mở nhẹ hàng mi, nhưng trước mắt vẫn tối mịt mờ. Cô không thể thấy được gì.
Bọn khốn đó bịt mắt cô bằng một tấm vải đen, cả miệng cũng bị "khoá nốt" bằng băng vải.
Khiết Tâm hoảng hốt, cô liên tục giẫy giụa nhưng cả hai tay và chân cũng bị trói chặt. Miệng chỉ có thể phát ra tiếng "ưm..ưm"
Lúc này có một tên lên tiếng, giọng nói khàn đặc.
-Cô em! Không ngờ lại có thể khiến cho tên Tô Mặc thiếu gia kia phát điên lên nhỉ?
Nói xong cái tên khốn đó liền ngồi xuống khẽ nâng khuôn cằm Khiết Tâm lên, cô bạo gan hất mạnh, tránh đi bàn tay thô ráp chết tiệt.
Tên khốn kia không hề thương hoa tiếc ngọc, hắn ta mạnh bạo túm lấy tóc của Khiết Tâm, ra sức giật mạnh khiến đầu cô hơi ngã ra sau. Khiết Tâm cả khuôn mặt nhăn nhó vì đau, song chẳng thể làm được gì.
-Mày muốn biết vì sao tao lại làm như vậy không? Là thiếu gia của mày đấy, là hắn gây ra cớ sự, giờ thì tao bắt người mà nó yêu thương nhất phải hứng chịu. Để dày vò hắn, cho hắn nếm thử mùi vị thống khổ là như thế nào. Haha!
Tên khốn cười lên như điên dại, giọng nói chất đầy mùi thù hận. Khiết Tâm vẫn chưa hiểu gì, thì tên khốn lại tiếp lời.
-Thiếu gia đáng kính của mày đã cướp đi hôn thê của tao, không những vậy còn khiến việc làm ăn của tao bị thất bại. Khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-duoc-tieu-dao-the/3271839/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.