Khiết Tâm vừa trở lại vào lớp ngay lập tức bị Triệu Bân kéo nhanh vào chỗ ngồi, vẻ mặt đầy tò mò
-Ê! Thấy rồi nha. Lúc nãy tớ thấy cậu với người đàn ông kia....
Khiết Tâm hốt hoảng đưa tay bịt miệng Triệu Bân, đưa mắt nhìn xung quanh, giọng thì thầm
-Làm ơn! Cậu nhỏ tiếng một chút đi. Không tớ sẽ giết cậu đấy!
Triệu Bân gật gật đầu, Khiết Tâm liền thả tay xuống. Triệu Bân ngồi xuống, tay đặt lên vai Khiết Tâm
-Mà nè, có phải là người đó không?
Khiết Tâm thở dài một cái rồi chỉ gật đầu, vè mặt đầy bất lực.
-Phong độ, đẹp trai, nam tính lắm đó chứ. Tâm Nhi ở đâu khi không được ông chồng xuất sắc vậy. Haha!
Triệu Bân vừa nói vừa vỗ vai Khiết Tâm "bốp bốp", Khiết Tâm quay sang, ánh mắt sầu thảm, vẻ mặt đanh lại khiến Triệu Bân nín bặt.
-Cậu có nghe được tin tức gì của cha tớ không?
Khiết Tâm khẽ lên tiếng, nét mặt thoáng buồn. Triệu Bân im lặng nhìn cô một lúc rồi nghẹn ngào
-Tớ đã đi hỏi nhiều nơi, hỏi rất nhiều người rồi. Hoàn toàn bặt vô âm tính.
Rồi cô vỗ nhẹ lên vai Khiết Tâm,
-Cứ từ từ, nhất định sẽ tìm được mà!
Khiết Tâm nhắm mắt thở dài, nét mặt tỏ rõ sự hụt hẫng xen lẫn đau lòng.
Thật sự cô muốn biết cha cô sau khi bán cô đi, ông đã đi đâu? Ông thật là mãn nguyện với việc mình đã làm?
Buổi học kết thúc, Khiết Tâm tạm biệt Triệu Bân rồi ra về.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-duoc-tieu-dao-the/3271835/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.