Khiết Tâm vừa bước vào cửa lớp lập tức bị tiếng thét chói tai của Triệu Bân làm giật mình
-Khiết Tâm, cậu...cậu sao rồi..
Triệu Bân vừa nói vừa liên tục xoay xoay người Khiết Tâm làm cô chóng cả mặt
-Gì thế? Tớ vẫn yên ổn đứng đây mà.
Khiết Tâm khẽ thở dài, Triệu Bân liền nhìn quanh rồi kéo cô vào chỗ ngồi, giọng thì thầm
-Nói đi, người đàn ông đó là ai? Tại sao lại nói cậu là vợ, rồi anh ta bắt cậu đi đâu?
Triệu Bân hỏi một mạch một tràng dài khiến Khiết Tâm chẳng biết đường nào mà trả lời
-Cậu từ từ thôi chứ.
Khiết Tâm ngưng một hơi rồi lại tiếp, giọng điệu có phần lúng túng
-Anh ta là người quen...người quen của cha tớ lúc xưa.. có một chút chuyện xảy ra nên....
Khiết Tâm tay không ngừng đan xen vào nhau, Triệu Bận nhìn thấy liền biết có điều khó nói, cô bèn quay sang chuyện khác.
-À đúng rồi, sau khi cậu bị đám người kia đưa đi tớ liền chạy đến nhà cậu nhưng chẳng thấy bác trai đâu cả?
Khiết Tâm vừa nghe nhắc đến cha mình hai mắt liền nhíu nhẹ, môi nhỏ khẽ mím chặt
-Ông ấy...không có ở nhà sao?
Khiết Tâm chợt cười khổ, ngày hôm qua cô đã nhân lúc Khả Phong không có bên cạnh đã cố ý gọi điện thoại cho cha, nhưng ông ấy chỉ lẳng lặng cúp máy. Giờ thì ông ấy không có ở nhà, chắc có lẽ ông đã ôm số tiền kia mà cao bay xa chạy.
Nghĩ đến đây cõi lòng Khiết Tâm cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-duoc-tieu-dao-the/3271828/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.