" Lão đại, là do chúng em chậm chạp. Xin lão đại thứ tội "
Lũ đàn em của Sở Thần quỳ xuống dập đầu trước mặt anh, không một ai dám nói thêm câu nào, giống như chỉ chờ hậu quả ập đến với họ.
Không khí rơi vào im lặng, Sở Thần vẫn nhìn chằm chằm vào Từ Giai Nhu nằm trên giường bệnh. Anh nghiến răng, bàn tay cuộn chặt lại thành nắm đấm.
" Nếu cô ấy bị sao... " - Sở Thần lạnh lùng nói " Các chú tự kết liễu đời mình! "
Cả đám người kia đồng thời hít khí lạnh. Hai mươi người... Mạng sống của hai mươi người đang nằm trong tay Từ Giai Nhu. Họ không khỏi cầu mong cô mau mau khoẻ mạnh, biết điều từ giác lui ra ngoài.
Từ Giai Nhu nằm yên lặng, hai mắt nhắm nghiền, gương mặt trắng bệch không huyết sắc, ngay cả hơi thở cũng yếu ớt.
Khi Sở Thần bế Từ Giai Nhu đến bệnh viện, toàn bộ áo sơ mi trắng của anh cũng loang lổ máu. Các bác sĩ nhìn bộ dạng một người đàn ông to cao bế một cô gái toàn thân đầy máu, bên cạnh là cả một đoàn áo đen chạy rầm rập tới thì vô cùng hoảng sợ. Chỉ nghe Sở Thần quát lớn:
" Mau chữa cho cô ấy. Nếu cô ấy chết, tôi sẽ san bằng cái bệnh viện này "
Lúc đó Sở Thần vô cùng tức giận. Anh không cần để ý xem bản thân mình nhếch nhác tới nhường nào, vết thương trên bụng và bả vai anh cũng rách toác ra, máu thấm ướt sơ mi nhưng anh không hề quan tâm mà chỉ nhìn chằm chằm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-duoc-co-vo-ngoc/33790/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.