Khu phố mua ăn vặt sầm uất và đầy tấp nập. Đoạn đường này có khá nhiều đối tượng, nhưng đông nhất vẫn là giới trẻ. Thủy Miên như mèo nhìn thấy mỡ, đôi mắt sáng long lanh, nhanh chóng hòa vào dòng người, đến các gian hàng ăn vặt. Nhìn bạn thân vội vội vàng vàng, Tuyết Băng cũng đành cười trừ rồi nhanh chóng lao vào một gian hàng gần đó. Dĩ nhiên, trước lúc “ai đi đường nấy” thì hai người đã hẹn chỗ để hội ngộ sao khi mua thức ăn.
Nhưng đến trước gian hàng đồ ăn vặt, Thủy Miên lại một phen rối rắm. Hu hu, thật đông người, làm sao cô dám chen vào đây. Trong lòng cô không khỏi trách mình trăm vạn lần, Thủy Miên ơi, sao mi vô dụng thế, bệnh nhát gan lúc nào bộc phát mà lại bộc phát trong cuộc chiến tranh đồ ăn.
Người ngoài nhìn vào chỉ thấy một cô gái nhỏ thân hình khẽ run, dường như đang sợ hãi, nhưng đôi mắt lại đầy ao ước nhìn vào thức ăn. Người ra rồi lại người vào, Thủy Miên vẫn không tài nào chen vào trong đó. Cô khẽ cúi đầu xuống, nhìn hai bàn tay đang nắm chặt, cố trấn an bản thân. Bống, có một âm thanh trầm ấm, trong giọng nói tràn đầy bá đạo:
-Của em.
Cô chưa kịp ngẩn mặt nhìn đã bị khay đồ ăn thu hút. Uhm, có cả đồ chiên mà cô thích nhất, còn có nước ngọt nữa. Nhưng mà giọng nói này, thật quen a. Cô đỏ mặt, lí nhí nói:
-Cảm ơn.
Nhưng khi cô ngẩn mặt lên, khay đồ ăn trên tay cũng theo đó mà rơi xuống. Phần tương của đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-dong-se-ve/20042/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.