Nhi thấy hắn phản ứng như vậy thì phì cười kéo tay lại:
“Nè chưa nói gì mà đã cất đi vậy sao? Có cần phải vội vàng sợ từ chối vậy không? Đương nhiên là em đồng ý rồi”.
Hắn gãi đầu mà nói:
“Tại em không nói nên anh có chút ngại thôi mà”.
Cô cũng nhẹ nhàng lắc đầu:
“Thế anh không định đeo nhẫn cho em chứ gì? Thế thôi để xíu nữa em kiếm người khác là được”.
Anh bối rối mà đeo nhẫn vào cho cô:
“Ai cho em đi kiếm người khác chứ. Anh ở đây rồi còn nói vậy nữa”.
Cô lấy tay lên nhìn đôi tay của mình. Chiếc nhẫn vừa khít như để dành cho cô vậy. Nhưng đúng là nó dành cho cô thật. Cô mỉm cười mà nhắm mắt nghỉ ngơi. Hắn thấy cô như vậy cũng ngủ luôn.
…Sáng hôm sau…
Bố mẹ cô tỉnh dậy thì thấy hắn nắm chặt tay cô thì cũng mỉm cười đi mua đồ ăn sáng. Hai người tỉnh dậy thì đã là 7 giờ 30 rồi. Bố mẹ cô lúc này cũng mới về luôn.
Hai người ngại ngùng mà bỏ tay nhau ra thì bố cô để ý đến chiếc nhẫn:
“Thằng bé đã chủ động cầu hôn rồi đó sao? Tối hôm qua à?”.
Mẹ cô nghe chồng mình nói vậy thì cũng nhìn vào tay con gái mình thấy chiếc nhẫn. Mẹ cô chỉ lắc đầu mỉm cười lấy cháo ra để cho cô ăn.
Thuận thì hơi ngại ngùng nên cũng nói:
“À vâng ạ, con cũng tính là sau khi em ấy khỏe thì chúng con sẽ làm đám cưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-dong-nay-co-anh/3518656/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.