…Sau khi về nhà…
Cô nhảy lên giường rồi gọi cho mẹ của mình. Khi mẹ của cô bắt máy thì cô nói với giọng nũng nịu.
…Nội dung cuộc gọi…
_ Sao giờ này gọi vậy cô nương?
_ Hì hì, con nhớ mẹ quá à.
_ Thôi đi cô ạ, 2 tháng nay cô có gọi tôi cuộc nào đâu. Mỗi hôm đâu tiên qua rồi có gọi hôm nào nữa đâu.
_ Con nhớ mẹ thiệt mà, tại con hơi bận về việc học ở đây chút thôi.
_ Vẫn có ý định đi học sao?
_ Dù sao thì cũng vẫn cần phải học kinh tế một chút. Con cần có việc tới bằng cấp đó nên mới cố gắng học thôi ạ.
_ Ừm, thế gọi tôi có việc gì đây?
_ Con cần mẹ giúp con việc này ạ.
_ Hơ tôi biết ngay mà, có chuyện gì nói luôn đi.
_ Thật ra là… ‘nội dung không tiết lộ’.
_ Thôi được rồi, mà ở đấy có thiếu tiền không đấy?
_ Dạ hiện con cũng đi làm nên cũng không có thiếu đâu mẹ. Mà bố đâu mẹ?
_ Bố mày hiện đang đi làm rồi chứ đâu nữa. Mà ở đấy ổn không? Có gì khó khăn không?
_ Cũng không có gì đâu mẹ ạ, mọi thứ đã ổn áp hơn nhiều rồi.
_ Ừm thế làm gì thì làm đi, mẹ phải đi nấu cơm đây.
_ Vâng ạ, con nhớ mẹ.
_ Cô nương ạ, cho tôi xin đi. Ở nhà có bao giờ nói đâu mà đi nước ngoài vài tháng đã thế rồi.
_ Ở nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-dong-nay-co-anh/3512886/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.