Sau 30 phút đi bộ thì cô mới trở về được đến ngôi nhà của mình. Hôm nay ngôi nhà đó không có ai chờ đợi cô trở về. Căn nhà đã có chút lạnh lẽo hơn khi không có hơi ấm của gia đình.
Cô bước vào nhà bằng sự mệt mỏi của đôi chân. Sức lực hôm nay của cô đã cạn kiệt rồi. Cô vừa ngả lưng xuống dưới sofa thì có người gọi tới. Vậy mà lại là anh.
Nội dung
_ Bé con, em về đến nhà chưa vậy?
_ Rồi ạ. Em vừa về đến nhà xong. Có chuyện gì vậy?
_ Có chuyện thì mới có thể gọi điện cho em sao?
_ Không phải, mà anh nhiều việc như vậy. Gọi điện làm tốn thời gian của anh thôi.
_ Không tốn. Mà công việc ở công ty đó có nhiều lắm không?
_ Nó nhiều hơn cả chữ nhiều luôn ý. Cứ 1 phút là tài liệu bay thẳng vào mail. Hơi tốn sức để mà làm việc. Dù sao thì vẫn cứ gọi là ổn định.
_ Xin lỗi em vì công việc nhiều như vậy mà đẩy cho em nhé. Anh chỉ muốn đưa cho em công ty của mình mà lại quên mất là công ty còn nhiều việc.
_ Không sao đâu, công việc cũng tương đối ổn. Chỉ là nó hơi nhiều một chút thôi.
_ À em cứ gửi qua cho các phòng làm ý. Ai dám trái ý thì cứ bảo anh. Anh đưa em công ty là để bản thân em sẽ không bị bắt nạt. Nếu mà trong 1 tháng mà có hợp đồng lớn ý. Bắt buộc để em đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-dong-nay-co-anh/3495511/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.