*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Dan chạy tới chân sông băng, từ xa đã vang lên đợt nổ thứ ba. Cậu đứng trên một con dốc thoải dưới bóng râm của sông băng. Tuyết tích tụ trên đỉnh núi bị rung chuyển bởi đợt sóng xung kích trước đó. Lũ tuyết đã chôn vùi doanh trại của họ, nhưng nguy hiểm thực sự vẫn lơ lửng trên đầu… Vết nứt ngang đang mở rộng từng chút một.
Cậu tìm kiếm xung quanh với ánh mắt hốt hoảng, cuối cùng nhìn thấy cách đó chừng 50 mét, một bóng người vẫn đang tiến lên từng chút một.
Cậu cẩn thận quan sát trong vài giây, nhận ra đó là August, một sợi dây thừng leo núi buộc quanh hông, trên lưng thì vác hai tấm ván trượt thô sơ.
Chắc hẳn August đã phát hiện điều gì đó, tiếc là từ đợt nổ đầu tiên, bộ đàm của họ chỉ còn nghe thấy tiếng rè rè, cậu cũng không dám mạo hiểm hét lớn. Trong tình thế cấp bách, cậu nhớ lại lúc huấn luyện ở căn cứ, có một lần trong lúc vô tình, Heath nói với cậu về kỹ năng leo núi tuyết: “… Quan trọng là tư thế đi của cậu, cố gắng giảm tải cho các khớp, đồng thời lợi dụng đinh đế giày* để điều chỉnh trọng tâm, đảm bảo thăng bằng…”
(*) Crampons: là một thiết bị được gắn vào giày để cải thiện khả năng di chuyển trên tuyết và băng trong quá trình leo băng.
Cậu trầy trật đi lên khoảng mười mét, khi ngẩng đầu nhìn lên lần nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-dong-greenland/1034170/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.