Lúc còn sống, Diệp U Đàm đã không thể khiến Anh Hạo Đông yêu cô, nhưng khicô chết lại khiến anh nhung nhớ đến vậy. Hơn nữa, có lẽ cả cuộc đời này, anh cũng không thể gạt bỏ nỗi đau tinh thần mà cô để lại cho anh.
1.
Sắp đến Giáng sinh, khắp nơi tràn ngập không khí náo nhiệt, vui tươi.
Diệp gia cũng chuẩn bị đón Giáng Sinh nhưng Lam Tố Hinh luôn cảm thấy khuônmặt của hai vợ chồng họ Diệp đều toát ra vẻ vô cùng bi ai. Hỏi ra mớibiết, hóa ra sinh nhật của Diệp U Đàm trùng vào đêm Giáng sinh. Ngày này mọi năm, Diệp gia vui vẻ bao nhiêu thì năm nay lại bi thương bấy nhiêu.
Chiều nay, Lam Tố Hinh cùng vợ chồng Diệp gia đến thăm mộ Diệp U Đàm. Lúc họđến, thấy bên mộ của cô ấy có rất nhiều hoa hồng trắng. Sau giây phútsững sờ, bà Diệp liền đoán được ai đã mang đến chỗ hoa này. Sắc mặt bàtái xanh, bà quăng hết chỗ hoa hồng đó đi, ông Diệp cũng xắn tay áo vàogiúp. Lam Tố Hinh khuyên giải không được, đành trầm mặc nhìn họ nếm hếtnhững bông hồng trắng trước mộ đi.
Lúc từ nghĩa trang trở về, họ tình cờ gặp bà Quảng ở bên đường. Bà ấy tayxách túi lớn túi nhỏ trong chợ đi ra, bên cạnh còn có một cô gái xinhđẹp, dịu dàng. Bà ta giới thiệu cô ấy là bạn gái của Quảng Viễn, hôm nay Giáng sinh nên đến giúp bà chuẩn bị cơm tối.
Sắc mặt của bà Diệp càng cứng đờ, đến tận lúc về nhà. Ông Diệp vỗ vai bà,an ủi: “Tố Hinh không phải là U Đàm, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-dong-am-hoa-se-no/1929/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.