Tối hôm ấy là một buổi tối vô cùng khó khắn đối với cô. Cô cảm thấy bản thân mình vô cùng bất lực. Cái bất lực này, cô không cách nào làm được chuyện mà cô muốn. Cô không thể giúp ba mẹ, không thể giúp Kiều thị. Cái cảm giác này cũng tuyệt vọng giống như khi cô biết người mà mình yêu đã rời xa mình mãi mãi
Kiều Tử Kiêt nhắm mắt lại, cô nằm dài trên giường mà không phát ra một tiến động. Bề ngoài cô đã ngủ, nhưng thật sự cô rất tỉnh táo, chẳng qua vì cô muốn nhắm mắt. Cô đang trốn tránh sự thật, cô không muốn đối diện với những chuyện hiện tại
" Keng... Keng... Keng " Tiếng chuông điện thoại vang lên, cô với tới đầu tủ cầm chiếc điện thoại lên tay. Là số của Dịp Như, cô thấy vậy không chần chừ mà lướt trên màn hình nút trả lời
" Dịp Như, cậu có biết giờ này là mấy giờ không. Tại sao cậu còn không cho mình yên hả " Kiều Tử Khiết cười cười giỡn giỡn còn pha chút giận dữ
" Được rồi mà Tử Khiết, mình biết chuyện Kiều thị khiến cậu đau lòng. Cậu yên tâm, mình đã thuyết phục ba mình hợp tác với Triển Vọng rồi. Nhưng mà hôm nay là sinh nhật của mình. Cậu phải ở bên cạnh chung vui với mình. Cậu ngoại thành phía Bắc khu mộ của Triển Bạch sư huynh đi. Xem như là có anh ấy cùng ăn mừng với chúng ta. Nhớ đó, nhanh lên nha Tử Khiết " Dịp Như nói một hơi thật dài sau đó cúp máy ngay. Kiều Tử Khiết cầm điện thoại trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-dong-am-ap/144318/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.