Khu mộ tại thành Bắc, Kiều Tử mặc một bộ đồ công sở, trên mắt đeo kính mát đen đi vào vào. Cô thấy được bóng hình của Triển Vọng nên hướng chỗ anh ta đi tới. Kiều Tử Khiết mang giày cao gót chậm rãi đến chỗ anh ta
" Triển Vọng, anh hẹn tôi ra đây rốt cuộc là có chuyện gì " Cô tháo kính mát xuống rồi cất vào giỏ xách. Ánh mắt cương định đang che giấu cảm xúc của cô nhìn thẳng vào mắt anh
" Cô biết người trên hai bia mộ này chứ " Ánh mắt của Triển Vọng liếc nhìn về phía hai bia mộ sau lưng. Kiều Tử Khiết cũng theo hướng đó mà di chuyển ánh mắt nhìn vào bia mộ. Cô không khỏi ngạc nhiên, hai bia mộ này một bên khắc chữ Lưu Tuyết, người này cô biết, chính là mẹ của Triển Bạch và Triển Vọng. Còn bia mộ còn lại đề tên " Triển Bạch " Cô không khỏi xao xuyến khi nhìn vào cái tên này. Đau long, rất đau lòng, trước giơd cô chưa từng đến bia mộ của Triển Bạch. Chính bởi vì cô không dám tin anh đã chết, bởi vì cô muốn trốn tránh. Cô muốn lừa gạt chính bản thân của mình, cô không dám tin một Triển Bạch tuấn tú nho nhã, một người luyện Liên Võ Đạo lại nằm dưới bia mộ kia
" Anh đã dời mộ của Triển Bạch sao " Cô nhắm mắt lại một lúc sau đó chậm rãi mở mắt ra. Giọng nói không lớn không nhỏ của cô tràn đầy sự đau khổ
" Phải, nếu cô còn xem chính mình là bạn gái của anh tôi. Thì mong cô hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-dong-am-ap/144314/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.