Chỉ cần là người đều có điểm yếu, bất kể là ngoại hình của anh ta trông hoàn mỹ đến đâu.
Sáng sớm cuối tuần, Tiêu Hòa Hòa theo thông lệ phải ngủ đến trưa mới dậy lại luống cuống xách một đống đồ ăn sáng chạy lên lầu.
Bên ngoài trời mưa, cô vừa thu ô, vừa cẩn thận bảo vệ mấy túi đồ trên tay, vai và gấu quần đều đã ướt hết, những cũng không thèm quan tâm.
Lúc cô và Trịnh Hài ở bên nhau, trên cổ tay luôn phải đeo một chiếc đồng hồ, liên tục nhắc nhở cô thời gian. Vừa nãy nhìn một cái, còn kém 5 phút nữa là 8 rưỡi.
Thật là kỳ lạ, Rõ ràng Trịnh Hài từ trước đến giờ chưa từng tức giận với cô, cũng rất ít rằn mặt cô, những cô vẫn cứ hơi sợ anh.
Có lẽ cũng không thể coi là sợ, bởi vì Hòa Hòa dám đấu khẩu, nũng nụi với anh, dám mắng trước mặt anh là đồ xấu xa khốn nạn, ngày nói dối giở trò chỉnh anh, thậm chí còn dám phá hoại buổi hẹn chính thức của anh như hôm qua, nhưng cô lại không dám chống lại lời anh nói, từ nhỏ đến lớn, Trịnh Hài bảo cô làm gì, cô rất ít khi nói “không”, cũng rất ít khi từ chối được.
Nghĩ đến việc Trịnh Hài chưa từng tức giận với cô, trong đầu cô nhẹ nhàng hiện ra một khung cảnh, nhưng rất nhanh sau đó lại bị bản thân mình cương quyết dập tắt đi. Haizz, chắc cũng có thể, việc đó cũng đã xảy ra một lần rồi, nhưng trong cuộc sống dài 25 năm đó của cô, 9 nghìn ngày, hơn 20
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-day-buoc-minh/135423/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.