--------Chương 13: Đâu là gì của nhau hà cớ gì phải gọi nhau thân thiết?--------
Cô không biết tại sao một cơn bão bất an bất chợt nổi lên trong lòng mình. Câu nói anh cợt nhả nhưng lại mang tính chất khẳng định, nhưng vì sao cô lại thấy thiếu một cảm nhận nào đó từ câu nói này? Phải chăng tri giác cô đã lỡ đánh mất đi cả phần đe doạ lấp loá trong câu nói độc mùi thuốc súng của anh?
Đường Tử Hân nhướn mày nhìn Vương Kiến Hạo, dường như từ đôi mắt anh toả ra một luồng ám khí mạnh mẽ đang dần bủa vây cô. Ngược lại với người phụ nữ trước mặt, anh lại vô cùng nhàn nhã, như thể trời có sập xuống thì anh vẫn có thể giữ được cái thần sắc quen thuộc của mình.
“Anh là có ý gì?”
“Tôi mong em hiểu rõ. Một người con gái có lòng tự trọng cao như em sẽ không muốn gọi là yêu tinh quấn lấy hai người đàn ông?” Vương Kiến Hạo cười rất nhẹ, nụ cười hiện rõ sự khinh thường cùng mỉa mai.
Trong lòng Đường Tử Hân dồn dập lên lửa giận. Ánh mắt cô toé lên tia hung dữ. Anh nghĩ rằng có quyền thế trong tay là có thể nói người khác bằng từ ngữ như vậy? Và nếu không phải vì tương lai sau này cùng sự chịu đựng của cô ở hiện tại thì dù thế nào cô cũng phải bạt tai anh một cái.
“Vương thiếu xin giữ tự trọng. Vậy cho tôi hỏi anh, cưỡng ép tước đoạt đi thân thể của một người phụ nữ cũng là việc làm cao thượng của anh?”
“Không phải em tự thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-cuoi-mua/65319/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.