“Tút, tút,...” Đầu dây bên kia đã dập máy, Vương Kiến Hạo biết đã xảy ra chuyện, anh với lấy áo khoác rời khỏi Nghiêm Châu, xem ra bao công việc đang dở dang đành phải để La Thiên Ngỗi làm hết trong đêm nay.
Xe chạy đến bệnh viện, đến trước phòng phẫu thuật, anh thấy Đường Tử Hân đang ngồi ở ghế đợi, bên cạnh cô là bà vợ cùng hai đứa con ôm nhau, đôi mắt họ vô hồn nhìn chằm chằm cửa phòng phẫu thuật.
“Anh!” Đường Tử Hân nghe thấy tiếng chân thì quay đầu, thấy Vương Kiến Hạo liền đứng dậy, đôi mắt cô mệt mỏi thâm trầm.
“Đã sao rồi?” Vương Kiến Hạo tiến đến cạnh cô, anh biết thứ cô cần nhất bây giờ chính là bờ vai của anh, có anh ở đây dù có đương đầu với chuyện gì thì cô cũng có thể mạnh mẽ hơn.
Đường Tử Hân thật biết ơn vì anh đã đến, nếu có chuyện bất trắc xảy ra mà chỉ có một mình cô đương đầu, thì thật cô không có đủ can đảm. Cô nhìn anh, muốn nắm tay anh nhưng có thứ gì đó kì lạ khiến cô ngừng lại, cô trầm trầm nói:“Bác sĩ nói anh Tần bị xuất huyết não, đã phẫu thuật được hai mươi phút rồi.”
Vương Kiến Hạo kéo tay cô ra xa, anh nói:“Nếu ông ấy không qua khỏi, chắc chắn bọn phóng viên sẽ làm lớn, ngay cả bản kí kết chiều nay anh kí với bọn chúng cũng không có hiệu nghiệm.”
Nghe như vậy Đường Tử Hân lại càng lo sợ, cô không dám buông lỏng tay anh, cứ nắm như vậy sẽ khiến cô thấy an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-cuoi-mua/2630153/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.