🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dương Trạch khựng lại, thường ngày Hàm Tuệ rất nghe lời anh, rốt cuộc vì sao hôm nay lại cứng đầu ngang bướng như vậy?



Hàm Tuệ thở hồng hộc, cánh tay đang giơ cao cũng run run. Cây bút chì trên tay cô ta tự hồi nào mà trở thành thứ vũ khí chết chóc.



“Anh đừng nghĩ em không dám đâm xuống.” Từng lời chữ đe dọa được Hàm Tuệ gằn ra.



Nhưng Dương Trạch không mấy bị tác động bởi một màn này. Anh cười lạnh sau đó đẩy mạnh Hàm Tuệ sang một bên rồi ngồi vào xe.



Hàm Tuệ được cưng chiều từ nhỏ, bị kim đâm vào tay cũng khiến cả nhà bỏ công bỏ việc lo lắng. Anh chắc chắn cô ta rất sợ đau, không ngu ngốc đến độ tự ra tay tàn sát mình, trừ khi cô ta thực sự có vấn đề về thần kinh.



“Đâm đi, tôi xem máu cô màu gì.”



Vừa dứt lời cửa xe đã đóng sập vào rồi chiếc xe nhả khói chạy biến.



Hàm Tuệ trên chiếc cao gót lảo đảo suýt ngã. Cô ta trông theo chiếc xe biến mất ở ngã rẽ, trong lòng chua xót trào dâng. Cây bút chì trên tay cô ta cũng bị bẻ làm đôi.



Cô gái ở trong vòng tay Dương Trạch lặng yên, vẻ mặt có chút xơ xác, anh càng nhìn tim vô cớ cứ thắt càng chặt.



Giây phút khi chiếc moto đó lao về phía cô, anh cảm nhận được từng giây thần kinh của mình căng cứng, tựa như cả bộ não dừng hoạt động. Anh đã rất sợ, sợ cô sẽ gặp bất trắc.



Dương Trạch siết chặt vòng tay,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-cuoi-mua/2630149/chuong-38.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mưa Cuối Mùa
Chương 38: Anh xã, xóa đi mà!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.