Buổi gặp mặt hôm ấy thật không ngờ người mà cậu nghĩ là hiền từ ấy lại đưa ra điều kiện muốn cậu đi “đàm phán” cùng với bại hoại nhà Viscount với tiền đặt cọc là sự công nhận tình yêu của cậu và cháu ông ta. Đúng là lần này chẳng khác nào người kia muốn đem cậu đẩy vào hố lửa, cũng không sao cả, đi thì đi, cậu không tin mình không thể toàn thân trở ra.
Hắn ta lại có thể trực tiếp hỏi thẳng cậu có phải hay không còn là xử nam, thật không biết xấu hổ, rồi sau đó còn “nghiệm minh chính bản thân” cậu, nói cái gì là để an ủi, quả thực là lừa quỷ. Quyết tâm tìm phương án phản kích, cậu không thể một ngày nào đó lại bị ăn đến xương cốt cũng không còn được.
Trong suy nghĩ của kẻ biến thái nào đó, cậu quả thực là khờ dại, người ta muốn đem cậu đến làm tế phẩm, coi như miếng thịt dâng lên đến tận miệng hổ còn không biết, ấy thế mà còn nghĩ đến việc cảm hóa được anh. Chẳng lẽ không có ai nói cho tên tiểu bạch thỏ này biết rằng anh không phải loại ngụy quân tử có thể kìm nén dục vọng khi đứng trước đồ ăn? Cũng tốt, như vậy anh mới có thể hưởng thụ trọn vẹn “khoái cảm chinh phục”. Nghĩ muốn tránh né anh? Chính là không có cửa đâu, cửa nhỏ cũng không có. Chỉ cần là thứ mà Anthony anh coi trọng, chắc chắn tuyệt đối sẽ không trốn thoát được, cứ chờ mà xem. Mời các bạn cùng theo dõi truyện.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.