Hoàng đế ngày ngày vào triều, đại thần ngày ngày lo sợ.
Thời điểm trước kia hoàng đế liên tục tảo triều là lúc mới đăng cơ không lâu, liên tiếp mấy ngày chém đầu vài đại thần không cần lý do, cũng chém luôn những ai cầu tình. Cho nên lần này y lên triều, khuôn mặt càng ngày càng không kiên nhẫn, làm đại thần ngoại trừ báo cáo đại sự trọng yếu các nơi, rắm cũng không dám thả một cái, chức trách của mình đến đâu thì cố giải quyết đến đó, vô cùng cần cù chăm chỉ, ai cũng không dám từ chối hay lơ là nhiệm vụ. Thậm chí mở đầu tấu chương cũng không còn thao thao bất tuyệt quanh co lòng vòng, nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề.
Làm cho Lý Anh xử lý chính vụ hiệu suất vô cùng cao.
Mà trong một tháng này, sáng sớm mỗi ngày y đều bị sờ mó mà tỉnh giấc, được Vệ Hùng tự mình hầu hạ rửa mặt, mặc quần áo, sau đó mơ mơ màng màng được đưa đến đại điện tảo triều, còn Vệ Hùng chờ ở sau điện.
Lý Anh chỉ phụ trách ngồi trên long ỷ mở mắt đăm đăm nghe tai trái ra tai phải, sau đó ra hiệu cho tiểu thái giám đem tấu chương ôm về, rồi ra sau đại điện dựa vào Vệ Hùng, để hắn kéo về ngủ bù.
Mà Vệ Hùng thì để một cái án nhỏ bên cạnh long sàng, một bên vô cùng nghiêm túc thay thiên tử lấy bút son ngự phê, một bên đưa cái tay nhàn rỗi còn lại vươn vào dưới chăn gấm vàng sáng của thiên tử... sờ mó long thể.
Lý Anh mỗi ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mu-quang-trung-thanh/196578/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.