Mỹ nhân trước mắt nước mắt nước mũi đầy mặt, miệng bị nhét khăn vải, điên cuồng lắc đầu bày tỏ mình không tình nguyện. Nàng bị bốn tên thái giám giữ chặt, lại không hề để ý vết thương ở chân, liều mạng giãy giụa. Vải trắng dùng để băng bó vết thương trên chân bị đạp rơi, gót chân lộ ra vết đao dữ tợn, sâu đến tận xương, da thịt lật ra ngoài, vì chủ nhân vùng vẫy mà máu tươi đầm đìa.
Đây chính là phi tử của y.
Lý Anh đột nhiên cảm thấy mọi thứ đều lạ lẫm, như đã trải qua một đời. Tuy thật sự là cách một đời, nhưng trước đây không lâu, y tận mắt nhìn thấy phi tử này bị thái giám cắt mất gân chân. Y có một loại bệnh, một loại tâm bệnh biến thái chỉ có máu tươi và kêu la thê thảm mới có thể chìm vào giấc ngủ. Mặc dù y không trực tiếp giết người, nhưng vì để người ta phát ra tiếng kêu thảm thiết chói tai, y chế tạo ra rất nhiều biện pháp tàn nhẫn, không trí mạng, lại có thể khiến người ta bị bức điên.
Y sớm biết sẽ có báo ứng. Bị tạo phản làm cho hoàng vị bị giẫm dưới chân là báo ứng. Bị chính tra tấn mình chế tạo ra dùng trên người mình là báo ứng. Bị chém đầu thân tách rời là báo ứng. Nhưng vì sao y cam chịu đền tội, mọi thứ vẫn trở về vạch xuất phát?
Chẳng lẽ ông trời cảm thấy y nhận trừng phạt còn thiếu, chưa đủ đền bù tội nghiệt y phạm, muốn y chịu bá quan tạo phản đầu thân tách rời một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mu-quang-trung-thanh/196573/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.