2.
Qúa mất mặt rồi. Tôi ở lì trong nhà 2 ngày không ra ngoài.
Đến buổi tối, bố gõ cửa phòng tôi
" Giai Giai con dậy chưa?"
Tôi:"..."
Bố ơi, lúc bố gọi con bố có nhìn đồng hồ không vậy?
Dù tôi lười thật nhưng bây giờ là tối rồi không lí nào lại dậy muộn như thế. Tối nay bố mẹ tổ chức sinh nhật cho tôi, bố tôi có mời khách đến. Tôi tắm rửa xong đó thay một bộ váy xinh đẹp. Tôi vừa ngáp vừa hỏi bố:
" Tối nay có món gì thế bố?"
Nghe tiếng tôi, cả 4 người ở ngoài phòng khách cùng quay vào nhìn tôi.
Bố, mẹ, anh trai và cả... anh Chu Duyên. Bốn cặp mắt nhìn chằm chằm tôi.
Anh Chu Duyên hôm nay không mặc cảnh phục mà mặc bộ thể thao thoải mái, nhìn anh không khác gì mấy cậu thanh niên.
Cả người tôi gào thét trong vô vọng.
Sau đó, tôi cố trấn tĩnh, bật mode gái ngoan, chào hỏi anh:
" Em chào anh Chu Duyên."
Nghe tôi chào thế, bố tôi ngạc nhiên hỏi:
" Hai đứa quen nhau à?"
Anh Chu Duyên không vội trả lời, anh quay qua nhìn tôi.
Cái đầu nhỏ của tôi hoạt động hết công suất, giải thích với bố việc anh Chu Duyên mua mũ bảo hiểm cho tôi và đương nhiên là tôi giấu nhẹm vụ tôi suy diễn về việc anh ấy tham ô công quỹ.
Bố tôi không mảy may nghi ngờ gì cả còn mẹ tôi ấy à, bà ấy đang bận bịu chuẩn bị đồ ăn.
Tôi lén lút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mu-bao-hiem-noi-duyen/2697906/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.