Tác giả: Yến Chi Châu
Sáng sớm, sắc trời còn chưa tỏ, nắng cũng chậm chạp chưa buông nhưng Yến Tuệ Tây đã tỉnh giấc.
Không phải là do cậu nổi hứng siêng năng, mà là Yến Tuệ Tây ngủ không thoải mái.
Giường kí túc xá bình thường vừa nhỏ vừa hẹp, là loại giường tầng bằng kim loại vừa lạnh vừa cộm, lại không thể ghép lại, khiến cho ba nam nhân đều cao trên 1m8 phải co người dựa tường, chân gác lên ghế và bàn học mới có thể miễn cưỡng ngủ yên ổn.
Nhưng Yến Tuệ Tây tự biết bản thân thích hưởng thụ, không chịu nổi sự chắp vá này, giấc ngủ vừa ngắn cũng vừa nông, sau cùng dứt khoát không ngủ nữa.
Nhưng cậu không ngờ lại vẫn còn có người thức dậy sớm hơn.
Bùi Hạc Chuẩn vốn là người trong quân ngũ, bản thân hắn cực kỳ tuân thủ kỷ luật, cũng ngủ rất ít, đồng hồ sinh hoạt đều là thức dậy lúc năm giờ sáng, dù có ngủ muộn cũng không thay đổi.
Nhìn người ta rồi lại nhìn lại mình, Yến Tuệ Tây chanh thành cảm thấy mình là một con cá khô lười mỗi sáng chỉ biết nằm mè nheo trên giường không chịu dậy.
So sánh với cậu, Bùi Hạc Chuẩn quả thật là cực kỳ chăm chỉ, hắn đang hít đất, Yến Tuệ Tây đếm từ nãy đến giờ cũng hơn một trăm cái rồi, hoàn toàn không có dấu hiệu dừng lại.
Hắn chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ màu đen mỏng manh và quần dài, ôm sát lấy cơ thể, phô diễn tỉ lệ khiến mọi người đàn ông đều phải ghen tỵ, vai rộng eo thon chân dài. Cổ áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mr-npc-va-ban-trai-dai-lao-cua-cau-ay/246378/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.