Cố Minh Tịch nhớ lại một chuyện trong quá khứ.
Mấy năm trước khi mẹ vẫn còn sống, anh và mẹ tới thành phố S khám bệnh. Thời gian đó là lúc không có người thân nào khác tới chăm sóc mẹ anh, những ngày bình thường Lý Hàm tĩnh dưỡng ngay trong phòng trọ, Cố Minh Tịch thì một thân một mình lo liệu cuộc sống của hai mẹ con. Lúc đó trời lạnh, anh lại hay phải đi đi về về nên chỉ bất cẩn một chút là cảm cúm.
Lần cảm cúm đó kéo dài nửa tháng vẫn chưa đỡ, anh sốt và ho liên miên. Lý Hàm giục anh đi bệnh viện khám nhưng Cố Minh Tịch không muốn phiền ai nên chỉ tự mua thuốc hạ sốt, thuốc cảm và thuốc ho.
Nửa tháng sau Lý Hàm nhập viện tiến hành một đợt điều trị hoá chất mới, Hoàng Linh Lị tới chăm sóc, bàn bạc với Cố Minh Tịch, quyết định anh trông mẹ buổi sáng còn bà ta trông đêm.
Đó là những ngày Cố Minh Tịch sốt và ho nhiều nhất. Thậm chí ban ngày tới chăm sóc mẹ, y tá tới thăm phòng bệnh cũng nhận ra tình trạng sức khoẻ không tốt của anh, khuyên anh đi khám rồi truyền dịch xem sao. Cố Minh Tịch lo truyền dịch lâu không chăm sóc được mẹ nên muốn cố chịu thêm hai ngày nữa, khi nào đợt điều trị của mẹ kết thúc mới đi.
Buổi tối trở về phòng trọ cũng là lúc anh sức tàn lực kiệt, đầu óc căng thẳng đau nhức. Khi ngồi trên mép giường tự cởi quần, anh tự nhiên thấy đầu trống rỗng, tức ngực, rùng mình một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mr-da-dieu-cua-toi/2126165/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.