Một giọt nước mắt rơi trên cánh tay cô. 
Cố Minh Tịch nghĩ lại những lời mình đã nói với Đậu Đậu sáng nay: Là con trai em không được mau nước mắt như vậy! Thế mà chính mắt anh lại đang đỏ hoe. Đậu Đậu mà nhìn thấy chắc chắn sẽ cười anh thối mũi. 
Nghĩ đến điều này Cố Minh Tịch không khỏi mỉm cười. Hai má Bàng Sảnh áp sát vào má Cố Minh Tịch, nói: “Cố Minh Tịch, anh bị dở hơi à? Sao lại vừa khóc vừa cười?” 
Cô đặt một nụ hôn lên mắt anh, giúp anh lau khô nước mắt rồi cô buông tay, ngồi xuống bên cạnh và quay sang đưa mắt nhìn anh. 
Anh vẫn cúi đầu thật thấp, hai mắt nhắm nghiền, cơ thể khẽ run lên. Bàng Sảnh chạm tay lên mặt rồi gọi tên anh: “Cố Minh Tịch, Cố Minh Tịch…” 
Cô ôm má anh, ngón tay cái liên tục gạt những giọt nước mắt nóng hồi vừa chảy ra. Cuối cùng chính bản thân cô cũng trở nên nghẹn ngào: “Anh thật đáng ghét, vốn dĩ em đã hạ quyết tâm là không khóc, vậy mà một người đàn ông to xác như anh lại khóc như mưa thế này còn ra thể thống gì nữa?” 
Những giọt lệ không thể kìm nén chảy xuống từ khoé mắt Bàng Sảnh. Cuối cùng Cố Minh Tịch cũng ngẩng lên nhìn cô, hai đôi mắt đều đỏ hoe, hai gương mặt ướt đẫm nước mắt nhưng họ vẫn nhìn rõ gương mặt của đối phương, chẳng có gì khác biệt so với hình ảnh trong ký ức. 
“Cố Minh Tịch, để em nhìn kỹ anh nào.” Ngón tay cô miêu tả đường 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mr-da-dieu-cua-toi/2126155/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.