Bàng Sảnh mở mắt, ngước lên nhìn người con trai đối diện với vẻ ngại ngùng, nói: “Em nói xong rồi.”
“Ừ.” Cố Minh Tịch gật đầu, “Anh nghe thấy rồi.”
“Nói vậy được không?”
“Hơi dài dòng.” Cố Minh Tịch đáp, “Thực ra em chỉ cần nói cho cậu ấy biết là em thích cậu ấy thôi.”
“Đơn giản vậy thôi hả?”
“Đúng rồi.”
Bàng Sảnh gãi đầu, “Nhưng em đã thích cậu ấy từ lâu lắm rồi, em muốn cho cậu ấy biết đây không phải hứng thú nhất thời.”
“Yên tâm, anh sẽ không gạt em đâu.” Cố Minh Tịch nói đầy chân thành, “Có những lời không cần thiết phải nói ra mà người khác vẫn có thể cảm nhận được.”
Bàng Sảnh đã hơi hiểu ra, cô gật đầu: “Có lý.” Lát sau cô hỏi cậu, “Cố Minh Tịch, bây giờ anh còn thích cô gái kia không?”
“…” Lại nữa! Mỗi lần cô tò mò nhắc đến chuyện của “cô gái kia” Cố Minh Tịch lại thấy đau đầu. Cậu hỏi: “Sao vậy?”
“Tuần nào anh cũng đi học vẽ mà, cô gái kia giờ còn học cùng lớp với anh không? Cô ấy là học sinh lớp mỹ thuật, lớp xã hội hay lớp tự nhiên? Đến giờ cô ấy vẫn chưa biết là anh thích cô ấy à?”
Cố Minh Tịch thoáng chau mày, “Rốt cuộc là em muốn hỏi gì?”
“Em muốn hỏi, ừm… Anh xem, đến em mà còn định tỏ tình với Tạ Ích, dù kết quả có ra sao cũng phải dũng cảm một phen.” Bàng Sảnh đưa tay ôm lấy vai Cố Minh Tịch, cùng cậu đi về phía trước. Cô hơi kiễng chân, vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mr-da-dieu-cua-toi/2126126/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.