Cố Minh Tịch không cho Bàng Sảnh biết Cố Quốc Tường đã nói chuyện gì với cậu. Cậu không thể nói ra thành lời, bởi lẽ chuyện đó thực sự quá nhục nhã.
Cậu để mặc bản thân trốn tránh trong căn phòng nhỏ của Bàng Sảnh, hưởng thụ cái ôm và sự quan tâm trong im lặng của cô. Dù biết là cái ôm này hoàn toàn không liên quan đến tình yêu, trong lòng Cố Minh Tịch vẫn ngọt như đường.
Lúc Bàng Sảnh buông tay khỏi cơ thể cậu, cả hai đều thấy xấu hổ. Cố Minh Tịch ngồi thẳng lưng dậy rồi nói: “Anh về đây.”
Bàng Sảnh tiễn cậu ra tận cửa, nói: “Nếu có chuyện gì không vui, anh cứ nói với em nhé.”
Cố Minh Tịch quay lại nhìn cô rồi khẽ gật đầu.
Lúc cậu về nhà Lý Hàm đang giặt quần áo. Thấy con trai mở cửa đi vào, chị không hỏi han gì, chỉ nói: “Về rồi hả?”
“Vâng.” Cố Minh Tịch đeo cặp về phòng mình, “Mẹ, con đi làm bài đây.”
Lý Hàm thờ ơ đáp: “Ừ, làm xong thì đi ngủ sớm, đừng có làm đến tận đêm khuya đấy.”
Về phòng Cố Minh Tịch lắc người để cặp sách rơi xuống đất. Cậu ngồi trên ghế, dùng hai chân mở cặp ra rồi dùng ngón chân kẹp một phong bì rất dày ra ngoài.
Trong phong bì có mười nghìn tệ, Cố Quốc Tường nói đây là tiền tiêu vặt của cậu. Lúc đó hai bố con đang ăn cơm với nhau, Cố Quốc Tường nói: “Minh Tịch, không có bố ở bên cạnh, con muốn ăn gì, chơi gì thì tự mua về dùng. Con lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mr-da-dieu-cua-toi/2126124/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.