Lúc Thẩm Niệm tỉnh dậy ở khách sạn vẫn là có chút choáng váng, đầu rất nặng, điều duy nhất cậu nhớ tới đó chính là, tối hôm qua cậu bồi học trưởng cả đêm trong quán bar để giải sầu, sau đó chính bản thân cũng uống say đến quên trời quên đất. Hiện tại cậu chính là tỉnh dậy ở trong phòng khách sạn.
Nhưng là, tại sao ngủ bên cạnh cậu, không phải là học trưởng, mà là bạn cùng phòng của cậu Trình Bạch. Nhìn toàn thân một trận xanh tím cậu cũng đủ biết là hai người đã xảy ra chuyện gì. Chỉ là vẫn có chút ngoài ý muốn.Trình Bạch là bạn cùng phòng của cậu, thế nhưng hai năm qua, ba người trong ngủ, bao quát cả Thẩm Niệm, đều không cùng y thân cận.
Trình Bạch ở trong tâm lý của cậu, có chút quái gở, mà càng nhiều hơn chính là kiêu ngạo, người ta ở trong phòng ngủ chơi game nói chuyện phiếm, y lại một mình mang tai nghe cúi đầu đọc sách, lúc thường mọi người tụ hội đi chơi y cũng có mặt, nhưng luôn đứng ở một bên yên lặng, tựa như không cùng một thế giới với bọn cậu, lâu dầu bọn cậu cũng không tìm tới Trình Bạch nữa, chỉ có thời điểm cuối kì mới mặt dày sáp lại chép bài của y. Cho nên xảy ra chuyện như vậy cậu cảm thấy rất lúng túng như ai kia lại có vẻ không nghĩ như vậy a.