Ting....Tiếng máy cà phê báo hiệu đã xong.
Lục Ánh Kim vẫn đứng đó nghe những lời xúc phạm đến mình không tức giận, không mắng lại tuy có buồn thật. Từ nhỏ cô đã liên tục nghe những lời body shaming ( miệt thị ngoại hình) này biết bao nhiêu lần rồi. Vâng, thế giới này hiện tượng body shaming người khác luôn luôn diễn ra là đề tài chưa bao giờ ngừng hot.
Cô lặng lẽ rót cà phê nóng vào ly đem đi mặc kệ hai người kia. Đến trước cửa phòng " Tổng giám đốc " bước chân cô ngừng lại phân vân không biết nên làm gì.
Cô gõ cửa ba tiếng ra hiệu chuẩn bị có người bước vào: Cốc cốc cốc
Vẫn chưa nghe thấy tiếng nói nào, Lục Ánh Kim nhẹ nhàng mở cửa đi vào trong.
Một căn phòng rất rộng màu chủ đạo là đen, trắng, nâu đậm và chiếc tủ để tài liệu lớn. Ở giữa phòng là bàn làm việc lớn, Dương Triết Hàm ngồi đó gõ máy tính bàn tay như múa trên bàn phím nhìn có vẻ khá nhiều việc.
Hắn nghe âm thanh nhướng mày nhìn cô, tiết kiệm lời:
"Chuyện gì?"
Lục Ánh Kim giật mình nhìn ly cà phê đen nóng trên tay bảo
"Cà... phê của sếp."
Hắn chỉ tay lên bàn nói, không thèm để ý chú tâm vào việc.
"Để đây, lấy tài liệu trên bàn đi tiêu hủy đi."
"Vâng sếp."
Lục Ánh Kim nhanh chân đặt ly cà phê lên bàn cầm tài liệu mang đi nhanh chóng chạy nhanh ra khỏi phòng vào đó như đi qua nham thạch tuy có điều hòa sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-xa-ba-nho-tong-tai-dung-cam-buoc-den-ben-anh/2931203/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.