Giờ nghĩ trưa, tại căn teen công ty Lục Ánh Kim với đôi mắt gấu trúc mệt mỏi cầm đôi đũa vẫn chưa ăn được miếng nào.
Trần Ngọc Diệp thấy lạ từ trước đến giờ không phải lúc ăn cô rất hào hứng sao
"Này, cậu sao vậy?"
Cô nhớ lại tối qua sau khi ăn xong Dương Triết Hàm còn bảo cô ghi lại thống kê còn hắn thì đi ngủ, kết quả làm đến nửa đêm. Đạp xe về nhà đã hơn một giờ sáng nên bây giờ cô cực kỳ thiếu ngủ.
"Tối qua mình thức đêm nên thiếu ngủ ấy mà."
"Công việc cậu nhiều lắm sao?"
"Không nhiều, nhưng khi đối diện với sếp thì mình rất căng thẳng." - cô thở dài nói
Trần Ngọc Diệp lên tiếng động viên khích lệ tinh thần
"Cố lên, cậu làm được mà."
Dương Triết Hàm đang ngồi làm việc bụng có chút đói, nhìn đồng hồ trên bàn đã quá giờ ăn trưa rồi sao cô vẫn chưa mang lên.
Hắn đi ra ngoài nhìn bàn làm việc của cô cũng không thấy đâu. Nhanh chóng gửi tin nhắn cho Mạnh Khải lấy số, gọi cho cô.
Lục Ánh Kim thấy số lạ chần chừ mới bắt máy
"Alo, ai vậy ạ?"
"Hết giờ ăn trưa rồi cô còn chưa mang thức ăn?"
Cô thấy khó hiểu liệu có gọi nhầm số không
"Xin lỗi, hình như anh nhầm số với ai rồi."
Hắn khó chịu ra lệnh, nhớ không lầm lúc hắn bỏ đi có để lại số điện thoại mà cô không thèm lưu số hắn à? Có biết bao nhiêu người muốn cũng không được không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-xa-ba-nho-tong-tai-dung-cam-buoc-den-ben-anh/2931198/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.