Sáng hôm sau, cô và hắn ăn sáng ở nhà hàng, chỗ ngồi có phong cảnh rất đẹp có thể nhìn thẳng ra biển cộng thêm tiếng sóng biển đánh vào bờ nghe cực vui tai. Lục Ánh Kim không dám nhìn thẳng vào hắn mỗi khi đối diện với nhau cô lại nhớ đến hình ảnh tối qua...
Dương Triết Hàm để ý ánh mắt của cô hướng ra biển mãi, lên tiếng nói:
"Em có muốn ra ngoài tắm biển dạo chơi không?"
Cô ngạc nhiên hỏi lại hắn:
"Được sao ạ? Chút nữa còn có công việc nữa mà."
"Không sao, một mình anh vẫn làm được. Em cứ đi chơi đi."
Lục Ánh Kim vui vẻ gật đầu liên tục nói cảm ơn hắn
"Cảm ơn sếp ạ."
Cô chủ động đem phần thịt trong phần của mình bỏ vào phần hắn xem như chút lời cảm ơn.
"Ánh Kim, cậu phải không?"
Giọng nói từ phía sau lưng vang đến, Lục Ánh Kim quay đầu lại nhìn xem bất ngờ thấy Bạch Thanh Phong bước đến, Không kiềm được bất ngờ cô đứng bật lên
"Bạch Thanh Phong...Sao cậu lại ở đây?"
"Mình đến đây có công việc không ngờ được gặp cậu."
"Mình cũng vậy."
Dương Triết Hàm cảm nhận có tính hiệu không tốt, dừng lại việc ăn uống cất giọng hỏi
"Đây là ai vậy?"
Cô quên mất hắn còn ở đây, vội vàng kéo cánh tay của anh bước đến giới thiệu
"Sếp, đây là bạn của em tên Bạch Thanh Phong...Còn đây là sếp của mình."
Anh nhìn ánh mắt của hắn đầy sắc bén chỉ gật đầu xem như chào hỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-xa-ba-nho-tong-tai-dung-cam-buoc-den-ben-anh/2931149/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.