Xoảng...Xoảng...
Trần Ngọc Diệp ngồi trong một căn phòng của quán Bar, cô uống hết ly rượu này đến ly rượu khác còn ném nó đi khiến nhiều mảnh vỡ trên sàn.
"Chết tiệt, bạn thân cái gì chứ?"
Rọt...
Tiếng rót rượu!
Cô một hơi uống cả ly rượu đầy, gương mặt đỏ ửng đôi mắt trở nên hung dữ chẳng còn như trước.
Cạch!
Lê Lụy mặc chiếc đầm bó sát cơ thể quyến rũ bước vào, ả nhìn trên sàn đất nhạy bén hiểu được một phần vấn đề, tiến lại chỗ Trần Ngọc Diệp bảo:
"Ôi trời, chuyện gì làm cô tức giận đến nỗi phải đi uống rượu rồi ném ly vậy?"
Trần Ngọc Diệp rót thêm một ly cho cô ta, trả lời:
"Không phải chị cũng biết à?"
"Hửm? Sáng nay còn đầy trên báo thế kia sao lại không biết cho được."
"Có phải tôi nhìn lầm người không?"
Lê Lụy nhếch mép gương mặt đầy mưu mô nói:
"Quả thật Lục Ánh Kim tất cả đều không bằng cô nhưng tại sao được Dương tổng yêu thích? Đó là vì cô ta không ngây thơ hiền lành như vẻ bề ngoài."
Trần Ngọc Diệp im lặng nghe những gì cô ta nói, Lê Lụy dường như sắp đạt được ý định nói tiếp:
"Còn không phải sao? Vậy cô ta đã giải thích gì với em chưa?"
Nghe hai chữ "giải thích" cô mới nhớ đến câu nói của Lục Ánh Kim hình như cũng có hứa sẽ giải thích với cô như đến bây giờ vẫn chưa có lời nào...Không lẽ, hai người họ yêu nhau thật rồi sao?
Trần Ngọc Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-xa-ba-nho-tong-tai-dung-cam-buoc-den-ben-anh/2931127/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.