"Mẹ nói sao cơ?"
Lục Ánh Kim bất ngờ hỏi lại mẹ.
Bà Ôn Từ Nhã nắm tay cô bảo:
"Mẹ dự định sẽ về quê sống, dù sao đó là đất ông bà để lại. Sống ở đây mẹ không cảm thấy vui với lại không ai lo bàn thờ cho ông bà tổ tiên."
"Mẹ, mẹ hãy nghĩ kỹ lại được không? Ở đây Ánh My học rất tốt."
Lúc này Lục Ánh My chạy đến ôm cô vui vẻ nói:
"Chị không biết sao? Sau khi em học xong thì anh rể nói sẽ cho em đi du học."
"Chị..."
Ôn Từ Nhã nói thêm thuyết phục cô:
"Đúng đó, dù sao thì mẹ cũng không thích ở đây. Dưới quê còn có họ hàng xung quanh, còn em con vẫn còn học ở trường."
Lục Ánh Kim xem ra không thể khuyên được mẹ, có lẽ bà đã suy nghĩ rất kỹ rồi.
"Vâng mẹ, con sẽ cố gắng sắp xếp công việc về thăm mẹ và em thường xuyên. Mẹ định đi nào về quê."
"Em con đã đặt vé xe rồi, tối nay đi."
Cô ôm chằm lấy mẹ mình như đứa trẻ nũng nịu, dù lớn như thế nào thì cô luôn cần mẹ ở bên.
"Con sẽ rất nhớ mẹ và em...Có chuyện gì hãy gọi điện thông báo cho con nhé."
"Được, mẹ biết rồi."
Lúc này tại nước C.
Mạnh Khải mặc một bộ vest đen đứng sau lưng Dương Triết Hàm gương mặt căng thẳng cực độ
"Dương tổng, tên Phó Tư Ly nhất quyết không tha cho chúng ta."
Dương Triết Hàm đứng nhìn các thuộc hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-xa-ba-nho-tong-tai-dung-cam-buoc-den-ben-anh/2931091/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.