Trong buổi tối đó, anh cùng Mạnh Khải lập tức săn vé máy bay sớm nhất để trở về ngay trong đêm vì chỉ mất 5 tiếng để về.
Dương Triết Hàm không thể nào chợp mắt nổi một phút, hai bàn tay đan vào nhau đến khó thở. Mạnh Khải lần đầu tiên chứng kiến vẻ mặt này của anh, trước giờ Mạnh Khải đã đánh giá sai vị trí của Lục Ánh Kim trong lòng anh.
Máy bay vừa đáp xuống đúng lúc trời vừa sáng, Lý Ưng Tụy đã đợi sẵn vẻ mặt còn hơi ngáy ngủ có lẽ vừa tỉnh giấc.
Dương Triết Hàm cùng Mạnh Khải ngồi vào xe, vị trí ghế lái giao cho Lý Ưng Tụy.
Anh có chút gấp gáp:
"Tra ra chưa? Cô ấy đang ở đâu?"
Lý Ưng Tụy đưa chieesc điện thoại cho anh:
"Tôi đã huy động khá nhiều người chỉ lần được dấu vết tới đây."
Đoạn video bắt được cảnh chiếc xe chạy vào cánh rừng ven biển sau đó không thấy nữa.
"Cử người đến đó chưa?"
"Rồi, nhưng trong rừng không có camera sẽ hơi lâu một chút. Có điều kỳ lạ là không thể tra được người bắt cóc."
"Bây giờ đến đó đi."
Lý Ưng Tụy gật đầu, chân đạp ga chạy nhanh đến đó nhất có thể.
Gần một giờ đồng hồ đã đến cánh rừng ven biển, Lý Ưng Tụy vừa cho xe chạy vào được năm phút thì đột nhiên chiếc xe không thể chạy được nữa.
Mạnh Khải xuống xe, quan sát nhìn xung quanh tức giận nói:
"Chúng nó rải đinh làm vì hết bánh xe rồi."
Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-xa-ba-nho-tong-tai-dung-cam-buoc-den-ben-anh/2931087/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.