Đúng như dự đoán của Lộc Tiểu Ngải, thời gian trôi qua thật nhanh.
Trước khi cô còn chưa thật sự cảm nhận được điều này thì một học kỳ nữa lại trôi qua. Cao nhất trung học kết thúc, cô được lên cao nhị.
Khi khai giảng phòng học sẽ thay đổi, là nơi năm trước cô hay đến tìm Lục Thời Xuyên. Hơn nữa cách phòng học cũ của anh không xa.
Khi đi học về, Lộc Tiểu Ngải không nhịn được nói cho Lục Thời Xuyên biết chuyện hôm nay. Có lẽ cô cảm thấy rất mới lạ nên không ngừng kéo tay anh, nhảy nhót lung tung.
Sau một lúc, cô ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt, dừng lại, rồi sau đó càng thêm mới lạ nói: “Oa, Thời Xuyên, anh đã lên cao tam.”
“A đúng rồi, bây giờ anh đã hoàn toàn là người lớn. Chúc mừng anh!” Lộc Tiểu Ngải ngẩng đầu nói, vươn tay chủ động tán thưởng.
Lục Thời Xuyên có chút bất đắc dĩ cười khẽ một tiếng, sờ đầu cô.
Không nghĩ đến hôm nay lại nhận được một lời chúc như vậy từ cô.
…… Cũng không phải tất cả đều giống nhau, cô còn cho thêm từ “Hoàn toàn”.
Đợi một lúc, Lộc Tiểu Ngải nghiêng đầu, giống như đang suy nghĩ gì đó, vòng ra phía sau Lục Thời Xuyên, muốn lấy cặp sách anh, nhỏ giọng giải thích: “Thời Xuyên, để em nhìn xem cặp sách anh có nặng hơn không……”
“……”
“Ơ…… sao nó không nặng tí nào……” Cô lại nghiêng người về phía trước, ngữ khí có chút nghi hoặc, giống như đang hỏi anh.
Nhưng anh luôn như vậy, trông có vẻ không chăm chỉ học tập nhưng thành tích luôn dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-vien-keo-mem-dat-tren-dau-qua-tim/1670308/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.