"Tiểu Ngải...... Cậu còn ổn không?" Đường Tử Duyệt đợi một lúc lâu, thấy cô vẫn không có phản ứng gì, hơn nữa vẻ mặt như đông cứng lại, nhanh chóng quơ quơ tay trước mắt cô: "Này, cậu sẽ không chịu đả kích gì chứ? Rốt cuộc cậu thích ai?"
"À, cậu không muốn nói cũng không sao, cứ coi như mình không hỏi." Đường Tử Duyệt lại nhanh chóng bổ sung thêm một câu.
Thật ra khi đợi Lộc Tiểu Ngải nói, cô đã dựng một bộ phim truyền hình dài tập, tất cả kịch bản khổ sở và bi thương đều lướt qua đầu cô một lần, đáy lòng cô không khỏi nảy sinh sự đồng cảm và quan tâm đặc biệt đến Lộc Tiểu Ngải.
Thật là một đứa trẻ tội nghiệp, sớm như vậy đã rơi vào thứ tình yêu nhàm chán, không thể tự do thoải mái theo đuổi các anh trai nhỏ.
Trong lòng Đường Tử Duyệt tràn ngập bi thương mà nghĩ, nhân tiện thở dài, vỗ vai Lộc Tiểu Ngải coi như đang an ủi cô, lại đợi một lúc lâu, cảm thấy cảm xúc của cô chắc cũng ổn định lại rồi, mới thử hỏi: "Mình biết không?"
Cô nhớ không ít tên nam sinh, cao nhất cao nhị cao tam tất cả đều có,...... Tất nhiên lớn lên đều đẹp trai, nói không chừng có lẽ cô sẽ nhận ra.
Quả nhiên, Lộc Tiểu Ngải xoa chóp mũi, trả lời: "Có biết."
Hơn nữa ngày đầu tiên đi học đã nhìn thấy.
"Mình thật sự biết sao?!"
Đường Tử Duyệt đột nhiên càng thêm tò mò —— ai lại lợi hại đến vậy, nhanh như vậy đã bắt cóc đứa trẻ đơn thuần này??
Mới đi học được mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-vien-keo-mem-dat-tren-dau-qua-tim/1670287/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.