Edit+Beta: Thi
Wattpad: NhaThi1789
Wordpress: thithinguyen1789
Group FB: ? Sweet Candies ?
- ----
"Oa, sao cái gì anh cũng biết thế?" Lộc Tiểu Ngải ngạc nhiên, mở to hai mắt, đôi mắt trong sáng như mặt hồ, sau đó cô lại nắm lấy góc áo Lục Thời Xuyên, nhỏ giọng nói: "Nhưng em cũng không tham ăn như vậy......"
Lục Thời Xuyên nghe cô nói, khóe môi chứa ý cười, duỗi tay cầm cái đĩa lên, sau đó dễ như trở bàn tay rút góc áo từ trong tay Lộc Tiểu Ngải ra, xoay người đi về phía cửa phòng.
Lộc Tiểu Ngải: "???"
Quá...... Quá xấu rồi, vừa mới nói "Sợ cô thèm.", này rõ ràng là cố ý để cô thèm.
"Thời Xuyên --"
Lộc Tiểu Ngải chỉ sửng sốt không đến một giây, lập tức từ ghế trên nhảy xuống, bổ nhào vào người Lục Thời Xuyên, nắm lấy cánh tay anh không bỏ, cười nói: "Anh là tốt nhất."
Cả người cô gái nhỏ gần như dính chặt trên người anh, duỗi đầu trông mong nhìn chằm chằm dưa hấu trong đĩa, sau đó lại ngửa đầu nhìn Lục Thời Xuyên, thấy anh không phản ứng, đầu nhỏ dường như đang làm nũng cọ tới cọ lui trên người anh.
Mái tóc dài vừa gội xong, được chải chuốt gọn gàng đã bị cô cọ đến rối bời, giống như kẻ điên nhỏ.
Đột nhiên cách một lớp áo thun, Lục Thời Xuyên cảm thấy có một chút ẩm ướt, mát lạnh, trong lòng bỗng nhiên căng thẳng -- không phải đùa quá trớn, đã làm cô khóc?
Anh rất sợ cô khóc.
"Anh đây rồi, cho em." Lục Thời Xuyên hạ giọng, sờ sờ đỉnh đầu Lộc Tiểu Ngải: "Ngoan."
Lộc Tiểu Ngải lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-vien-keo-mem-dat-tren-dau-qua-tim/1670258/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.