Nữ hài nghe hiểu Trạch Lân Thú, nàng vui vẻ cười ra tiếng. Tiếng cười nữ hài trong trẻo, vang lên trong hoàn cảnh như này phá lệ rợn người.
Nữ hài nhìn Vân Nhu đã hôn mê sâu, ánh mắt mê ly như nhìn vật sở hữu yêu thích, giọng nữ hài trong veo lần nữa vang lên.
"Tỷ thật may mắn khi đã gặp ta".
Câu nói này mang đầy ẩn ý, là tiếc hận cũng là thích thú. Nếu ngày đó tỷ đẩy ta rồi bỏ đi không quay lại, thì tỷ đã thành đống thịt vụn rồi. Nghĩ vậy nữ hài đưa tay vuốt ve gương mặt xinh đẹp không còn chút huyết sắc của Vân Nhu.
Thật là một tiêu bản hoàn mỹ! Đáng tiếc!
Nữ hài sau đó đứng dậy nhìn vào xác Lục Xà Vương, tay nàng đưa ra phía trước, trên tay như có một luồng khí vô hình, nội đan Lục Xà Vương theo đó bay vào tay nàng.
Viên nội đan này sáng bóng, giống như một viên bảo thạch Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục. Bên trong không ngừng lưu động luồng linh lực tinh khiết dồi dào, nó bao hàm tu vi nghìn năm của Lục Xà Vương.
"Hừm! Nhìn còn rất đẹp đâu".
Nữ hài giơ viên nội đan to bằng nắm tay người trưởng thành lên ngắm nghía rồi xoay tròn, tấm tắc một câu. Sau đó nàng nhìn về phía xác Lục Xà Vương.
"Ngươi nói xem, ta nói đúng phải không? Viên nội đan của ngươi thật đẹp đâu!".
Cái xác rắn khổng lồ màu xanh lục không đầu vẫn nằm im bất động, không có phản ứng gì lại câu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-van-nam/3352826/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.